ver·un·glü·cken* [fɛɐ̯ˈʔʊnglʏkn̩] ГЛАГ нпрх +sein
1. verunglücken (einen Unfall haben):
ver·un·glückt ПРИЛ (misslungen)
- crash driver, car
-
| ich | verunglücke |
|---|---|
| du | verunglückst |
| er/sie/es | verunglückt |
| wir | verunglücken |
| ihr | verunglückt |
| sie | verunglücken |
| ich | verunglückte |
|---|---|
| du | verunglücktest |
| er/sie/es | verunglückte |
| wir | verunglückten |
| ihr | verunglücktet |
| sie | verunglückten |
| ich | bin | verunglückt |
|---|---|---|
| du | bist | verunglückt |
| er/sie/es | ist | verunglückt |
| wir | sind | verunglückt |
| ihr | seid | verunglückt |
| sie | sind | verunglückt |
| ich | war | verunglückt |
|---|---|---|
| du | warst | verunglückt |
| er/sie/es | war | verunglückt |
| wir | waren | verunglückt |
| ihr | wart | verunglückt |
| sie | waren | verunglückt |
PONS OpenDict
Искаш ли да добавиш дума, фраза или превод?
Изпрати ни ново предложение за PONS OpenDict. Предложенията се преглеждат от редакционния екип на PONS и след това се включват в PONS OpenDict.